Thứ Bảy, 22 tháng 8, 2020

BÌNH ĐỊNH TRONG...

TRƯỜNG CAO ĐẲNG QUẢNG NGÃI...



 

ẤN TƯỢNG THỊ GIÁC TRONG BÀI THƠ "QUÊ HƯƠNG" CỦA TẾ HANH (Trịnh Bích Thùy)

Từ rất sớm, người xưa đã đề cập đến vấn đề “thi trung hữu họa” của thơ ca. Bởi so với các thể tài khác, thơ mang tính tạo hình rất cao. Tính tạo hình vừa là đặc trưng vừa là yêu cầu sáng tạo của thơ. Thơ Tế Hanh tiêu biểu cho điều này. Thơ ông giàu tính tạo hình, mỗi tác phẩm như từng bức vẽ mà ở đó hình ảnh hiện lên hết sức sống động, gợi cảm. Một trong những thủ pháp tạo hình mà Tế Hanh thường xuyên sử dụng là ấn tượng thị giác. Điều này thể hiện rõ trong Quê hương, thi phẩm tiêu biểu cho phong cách thơ ông, in trong tập Nghẹn ngào (1939), sau in lại trong tập Hoa niên (1945).

CHẤT THƠ TRONG TRUYỆN ĐỒNG THOẠI VÕ QUẢNG (Trịnh Bích Thùy)


Một trong những đặc điểm có thể cảm nhận ngay ở truyện viết cho thiếu nhi là chất thơ rất rõ nét... Nắm rõ đặc điểm tâm lý lứa tuổi này, nhà văn Võ Quảng khi viết truyện cho thiếu nhi đã tăng cường chất thơ trong các tác phẩm.

Ghi nhận về thế giới nghệ thuật truyện đồng thoại Võ Quảng, GS Phong Lê cho rằng, truyện của ông "chan chứa chất thơ"(1). Thật vậy, chất thơ thấm đẫm trong truyện cho thiếu nhi của Võ Quảng trên nhiều phương diện, góp phần định hình phong cách truyện đồng thoại của nhà văn.

BÀI ĐƯỢC QUAN TÂM

CỤ HUỲNH THÚC KHÁNG VIẾT VỀ CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH